Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Giọng điệu của hắn mang theo sự gần gũi và quan tâm: “Cho dù bây giờ ta không để ý tới ngươi, ở bên ngoài chờ ngươi mười năm tám năm gì đó. Nhưng nếu ngươi cứ mãi trốn trong cái mai rùa đen kia, không có tài nguyên, lại thiếu thốn linh dược, thì đợi đến khi nào mới có thể hồi phục được? Đợi đến khi mấy cái huyết thi này thối rữa, đại trận yếu đi, không phải ngươi vẫn phải nhận lấy cái chết hay sao? Ngươi đã nghĩ xong phải làm thế nào hay chưa?”
Sau khi Khương Vọng câu thông được với bộ tộc vương quyền, nắm chặt được vương đạo ở phương thế giới này.
Ngao Quỳ, long đã mất đi khả năng tụ tập tín ngưỡng và khả năng lợi dụng tình thế, cuối cùng cũng đã để lộ ra vẻ mặt hung dữ của lão.